Ignavia – Daniil Kharms

DANIIL KHARMS
(1905-1942)

Ignavia[*]

Tôi nhìn những hàng cây xanh, thật lâu
Cảm giác bình yên đầy ắp tâm trí
Như trước đây, tôi vẫn không có một ý tưởng nào cao cả, lạ thường
Cũng những đoạn, những mảnh và những câu kết viết vội.
Hoặc những ham muốn trần tục bừng lên
Hoặc tôi với tay lấy một cuốn sách thú vị
Hoặc một giấc mơ ngọt ngào bất ngờ gõ vào đầu.
Tôi ngồi lọt thỏm trong một chiếc ghế bành cạnh cửa số.
Tôi nhìn đồng hồ, đốt tẩu thuốc,
Rồi đột nhiên nhảy dựng lên và bước đến bàn,
Ngồi xuống một cái ghế cứng và quấn cho mình một điếu thuốc.
Tôi thấy một con nhện nhỏ xíu chạy trên tường.
Tôi quan sát nó, không chớp mắt.
Nó ngăn không cho tôi nhặt cây bút lên.
Tôi phải giết con nhện đó!
Nhưng tôi lười đến độ không đứng dậy được.
Giờ đây tôi nhìn vào bên trong bản thân mình,
Nhưng bên trong tôi, nó trống rỗng, đơn điệu và nhàm chán.
Không thấy một nhịp đập nào của một cuộc đời sôi nổi.
Mọi thứ đều mềm rũ và uể oải, tựa như cọng rơm ướt.
Tôi đã đi du lịch bên trong bản thân mình như thế
Và bây giờ tôi đang đứng đây trước mặt em.[*]
Em đang chờ nghe tôi kể về cuộc hành trình của tôi.
Nhưng tôi im lặng vì tôi đã chẳng thấy gì ở đó.
Hãy để tôi một mình lặng lẽ ngắm những hàng cây xanh.
Sau đó có thể sự yên bình sẽ lấp đầy tâm trí tôi.
Sau đó có thể tâm trí của tôi sẽ thức dậy,
Rồi tôi sẽ thức dậy, và cuộc đời sôi nổi sẽ bắt đầu đập trong tôi.
_________________________

[*]Trong tiếng Latin, chữ ignavia có nghĩa là sự uể oải chán chường. Bài thơ này được George Gibian trích trong lời giới thiệu của ông cho cuốn The Man with the Black Coat [Người đàn ông trong chiếc áo choàng đen]. Bài thơ không có nhan đề. Người dịch đặt nhan đề “Ignavia” dựa trên nội dung lời giới thiệu của George Gibian:

“Như các anh hề, diễn viên hài kịch, và các nhà văn viết hài kịch, Kharms mắc chứng bệnh u uất. Ông thậm chí đã đặt tên cho nỗi buồn của mình một cái tên thích hợp đầy nữ tính: Ignavia. Để chiến đấu với Ignavia, ông đã làm một bài thơ để sử dụng như một thứ bùa mê hay một câu thần chú chống lại nàng. Khi Ignavia đến gần, ông sẽ đọc bài thơ này để cố gắng tránh né nàng.”
—————–

Daniil Kharms – Bản dịch của Phan Quỳnh Trâm

Dịch từ bản tiếng Anh trong Daniil Kharms, The Man with the Black Coat, trans. & ed. George Gibian (Northwestern University Press, 1997).

Ignavia

I looked for a long time at the green trees
Peace filled my mind
As before, I still don’t have any great, extraordinary ideas.
The same scraps, fragments, and tail ends.

Either earthy desires flame up
Or I reach for an interesting book
Or suddenly a sweet dream knocks on my head.
I sit down by the window in a deep armchair.

I look at the clock, light a pipe,
But suddenly I jump up and walk over to the table,
Sit down in a hard chair and roll myself a cigarette.

I see a little spider running on the wall.
I watch him, can’t tear myself away.
He is stopping me from picking up my pen.
I must kill that spider!
But I’m too lazy to get up.
Now I look inside myself,
But inside my it is empty, monotonous, and boring.

Intense life beats nowhere.

Everything is limp and sleepy, like wet straw.
So I have travelled inside myself
And now I’m standing here before you.
You’re waiting to hear what I’ll tell you about my journey.
But I’m silent because I saw nothing there.
Leave me alone to look quietly at the green trees.

Then maybe peace will fill my mind.
Then maybe my mind will wake up,
And I will wake up, and my intense life will start beating inside me.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s