Cách Ngôn | Aforismos – Luis Rosales

Tôi cảm, vậy tôi nghĩ.

Không gì lừa dối tôi cho bằng chính sự chân thành của tôi.

Bao giờ cũng có một đứa trẻ ngủ say bên sự im lặng.

Một ký ức được sinh ra như thế nào?

Lời của tâm hồn chính là ký ức.

Tất cả những gì sâu sắc đều đau đớn.

Thời gian là một tấm gương mà bạn soi mình vào.

Biển có hàng nghìn đôi môi để gọi tên em.

Đôi khi, đại dương còn nhỏ hơn một con cá.

Bạn phải trao mình cho cuộc đời như cách nước trao cho cát.

Bạn thực sự chỉ cảm thấy tự do khi cuộc đời bắt đầu lại.

Cái chết không làm gián đoạn bất cứ điều gì cả.


Phan Quỳnh Trâm trích dịch từ Luis Rosales, Aforismo extraídos (2018), Sevilla: La Isla de Siltolá.


Porque siento, creo.

Nada me ha engañado tanto como mi sinceridad.

Siempre hay un niño dormido junto al silencio.

Como nace un recuerdo?

La palabra del alma es la memoria.

Todo lo profundo es doloroso.

El tiempo es un espejo en que te miras.

El mar tiene mil labios para decir tu nombre.

El mar, a veces, es menor que un pez.

Hay que darse a la vida como el agua a la arena.

En realidad sólo te sientes libre cuando la vida vuelve a comenzar.

La muerte no interrumpe nada.

Leave a comment