Ký ức bừng lên như một ngọn nến được thắp sáng bởi một ngọn nến khác.
Trong không khí có mùi cũng như trong con người có những kỷ niệm.
Một quyển sách chưa được xuất bản cuối cùng trở thành một đứa con hoang đàng. Người ta thương nó.
Cảm xúc, cũng như ngôn ngữ, được sinh ra từ một nguồn xa xăm của cảm giác tập thể.
Nó thật, vì thế nên nó là một điều kỳ diệu.
Phan Quỳnh Trâm trích dịch từ Luis Rosales, Aforismo extraídos (2018), Sevilla: La Isla de Siltolá.
La memoria se ilumina como un cabo de vela que se enciende con otra.
En el aire hay olores como en el hombre hay recuerdos.
Un libro inédito termina siendo el hijo prodigo. Se le toma cariño.
Las emociones, como el lenguaje, nacen en una fuente remota de sentir colectivo.
Era real, y por lo tanto era un milagro.