Elias Canetti (1905-1994) là một nhà văn và kịch tác gia viết bằng tiếng Đức xuất sắc trong thế kỷ 20. Tiếng Đức, thật ra, là ngôn ngữ thứ ba của ông, sau tiếng Ladino (tiếng Do Thái pha trộn với tiếng Tây Ban Nha) và tiếng Anh. Ông sống và học ở nhiều nơi, nhưng nơi lâu nhất, nơi ông hoàn tất chương trình đại học và sau đại học là Zurich, Frankfurt và cuối cùng, Vienna, nơi ông tốt nghiệp Tiến sĩ về Hoá học. Từ năm 1938, ông di cư sang Anh, và ở đó, ông sáng tác và xuất bản những tác phẩm quan trọng nhất của mình. Các chủ đề chính xuyên qua nhiều tác phẩm của Elias Canetti là tâm lý của đám đông và của quyền lực cũng như các mối quan hệ kỳ lạ giữa cá nhân và xã hội. Canetti đoạt giải Nobel văn chương năm 1981.
—
- Bất cứ khi nào bị sự thật đe doạ, hắn ẩn náu đằng sau một ý tưởng.
- Ở rìa của vực thẳm, hắn bám víu vào những cây bút chì.
- Khi không có gì để nói, hắn để cho lời nói.
- Nếu người ta sống đủ lâu, có nguy cơ là người ta sẽ đầu hàng trước chữ “Thượng Đế”, chỉ bởi vì nó luôn ở đó.
- Tôi ghét những lời chỉ trích chỉ đè nát mà không chuyển hoá được gì.
- Để trở nên kiêu hãnh hơn, hắn để cho mình bị sỉ nhục hết lần này đến lần khác.
- Không có gì tốt hơn cho bạn bằng sự sỉ nhục, bởi vì không có gì bạn cảm được sâu sắc cho bằng.
- Kẻ nào tự vâng lời mình chắc chắn cũng cảm thấy nghẹt thở như kẻ vâng lời những người khác.
- Người ta phải tự nhủ rằng những sự hiểu lầm có ích lợi như thế nào. Người ta không nên khinh miệt nó. Một trong những người khôn ngoan nhất là một người thu thập những sự hiểu lầm.
- Kể từ khi ẩn mình, hắn có một nhận định tốt hơn về chính hắn.
- Hãy nói những gì riêng tư nhất, không có gì khác quan trọng cả, đừng xấu hổ, những thứ chung chung có thể được tìm thấy trên báo chí.
- Những đoạn văn rời rạc của một người có giá trị hơn chính bản thân hắn.
- Hắn đọc về chính mình và nhận thấy hắn là một kẻ khác.
- Những gì bạn không nói càng lúc càng trở nên hay hơn.
- Người ta chỉ cảm thấy tự do khi họ không muốn gì cả. Nhưng người ta muốn tự do để làm gì?
- Hắn chỉ tin những kẻ mà ngôn ngữ của họ hắn không biết.
- Câu chuyện về tuổi trẻ của bạn không nên thành một danh mục của những gì đã trở nên quan trọng trong cuộc đời bạn sau đó. Nó cũng phải chứa đựng những sự tiêu mòn, những thất bại và những uổng phí.
- “Kinh nghiệm cuộc sống” chẳng đáng là bao và có thể được học chỉ từ tiểu thuyết, ví dụ như, từ Balzac,mà không cần một sự trợ giúp nào từ cuộc đời.—
Phan Quỳnh Trâm tuyển dịch từ bản dịch tiếng Anh của Joel Agee, trong Elias Canetti, The Secret Heart Of The Clock (London: Andre Deutsch, London, 1991).
— - Whenever the truth threatens, he hides behind a thought.
- At the edge of the abyss he clings to pencils.
- When he has nothing to say, he lets words speak.
- If one has lived long enough, there is danger of succumbing to the word “God” merely because it was always there.
- I hate judgments that only crush and don’t transform.
- In order to become more proud, he let himself be insulted again and again.
- Nothing was better for you than humiliation, for there was nothing you felt more deeply.
- One who obeys himself suffocates as surely as one who obeys others.
- One should tell oneself how fruitful misunderstandings are. One shouldn’t despise them. One of the wisest people was a collector of misunderstandings.
- Since he has gone into hiding, he has a better opinion of himself.
- Say the most personal thing, say it, nothing else matters, don’t be ashamed, the generalities can be found in the newspaper.
- The fragments of a man, worth so much more than he.
- He reads about himself and notices that he was another
- What you haven’t said is getting better.
- One is free only if one wants nothing. What does one want to be free for?
- He believes only those whose language he does not know.
- The story of your youth must not turn into a catalog of what became important in your later life. It must also contain the dissipation, the failure, and the waste.
- “Life experience” does not amount to very much and could be learned from novels alone, e.g., from Balzac, without any help from life.