Tranh: Ecstasy: Wolfgang Lettl, 1995.
—
Xem tiểu sử và những tác phẩm khác của Fernando Pessoa ở đây: https://phanquynhtram.com/category/fernando-pessoa/
—
SỐ NHIỀU CỦA KHÔNG-AI-CẢ
* Tôi chẳng có tham vọng hay ham muốn gì. Làm nhà thơ không phải là hoài bão của tôi. Đó chỉ là cách tôi một mình.
* Một nhà thơ giỏi nói điều mà hắn thực sự cảm nhận; một nhà thơ trung bình nói điều mà hắn quyết định sẽ cảm nhận và một nhà thơ tồi sẽ nói điều mà hắn nghĩ là hắn cần phải cảm nhận.
* Nhà thơ là kẻ luôn đi xa hơn những gì hắn có thể làm.
* Văn chương, cũng như bất kỳ một loại hình nghệ thuật nào, là một lời thú nhận là cuộc đời vẫn chưa đủ.
* Yêu là sự ngây thơ vĩnh cửu. Và sự ngây thơ duy nhất là không suy nghĩ gì cả.
* Không có gì tồn tại cả, không có hiện thực nào cả, ngoại trừ những cảm giác. Những ý tưởng là những cảm giác, nhưng mọi thứ không ở không gian, và đôi khi chúng cũng chẳng ở cả trong thời gian.
* Trong đời sống, hiện thực duy nhất là cảm giác. Trong nghệ thuật, hiện thực duy nhất là ý thức về cảm giác.
* Mọi loại hình nghệ thuật là một hình thức của văn chương, bởi vì nó diễn đạt một điều gì đó. Có hai cách để diễn đạt: nói và im lặng. Những loại hình nghệ thuật không thuộc về văn chương là sự phản ảnh của một sự im lặng biểu cảm.
* Nghệ thuật, một cách ngắn gọn, là sự biểu đạt hài hoà của nhận thức mà chúng ta có về những cảm giác, nói cách khác, những cảm giác của chúng ta phải được thể hiện theo cách mà chúng sẽ tạo thành một đối tượng vốn sẽ chuyển hoá thành một cảm giác cho những kẻ khác. Những nguyên tác của nghệ thuật là:
1. tất cả những cảm giác phải được biểu đạt một cách đầy đủ;
2. cảm giác phải được biểu đạt bằng cách có thể nhớ được, sự kết hợp được tạo ra như thế phải kết hợp càng nhiều càng tốt như một thực thể hữu cơ và nó sẽ chỉ sống sót dưới điều kiện ấy.
* Tôi không quá lo lắng về vần điệu. Hiếm khi hai cái cây, cây này bên cạnh cây kia, mà bình đẳng.
* Tâm hồn tôi là một giàn giao hưởng thầm kín; tôi không biết phải chơi những nhạc cụ nào và những nhạc khí nào đang loảng xoảng bên trong tôi. Tôi chỉ biết chính tôi như một bản giao hưởng.
* Tôi đi qua và tôi ở đó, như vũ trụ.
* Hãy là số nhiều như vũ trụ.
—
Phan Quỳnh Trâm dịch từ bản dịch tiếng Tây Ban Nha của Miguel Ángel Flores, trong Fernando Pessoa, Plural de nadie. Aforismos, Editorial Verdehalago biên tập, Verdehalago xuất bản năm 2012.
—
PLURAL DE NADIE
* No tengo ambiciones ni deseos. Ser poeta no es mi ambición. Es mi manera de estar solo.
* El poeta superior dice lo que siente de verdad; el poeta mediano, lo que decide sentir, y el poeta inferior, lo que
cree que debe sentir.
* El poeta es aquel que va siempre más allá de lo que puede hacer.
* La literatura, como cualquier forma de arte, es la confesión de que la vida no basta.
* Amar es la eterna inocencia. Y la única inocencia es no pensar.
* No existe nada, ninguna realidad, excepto las sensaciones. Las ideas son sensaciones, pero de cosas no situadas en el espacio, y a veces ni siquiera en el tiempo.
* En la vida, la única realidad es la sensación. En el arte, la única realidad es la conciencia de la sensación.
* Todo arte es una forma de literatura, porque consiste en expresar algo. Hay dos formas de expresarlo: hablar y callarse. Las artes que no pertenecen a la literatura son la proyección de un silencio expresivo.
* El arte, en suma, es la expresión armoniosa de la conciencia que tenemos de las sensaciones, es decir, nuestras sensaciones deber ser expresadas de tal forma que creen un objeto que se convertirá para los demás en una sensación. Los principios del arte son:
1. toda sensación debe ser plenamente expresada;
2. la sensación debe ser expresada de manera que pueda recordar; el conjunto así producido debe conjuntar hasta donde sea posible a un ser organizado: sólo vivirá bajo esta acondición.
* No me preocupo de las rimas. Es raro que dos árboles, uno al lado del otro, sean iguales.
* Mi alma es una orquesta secreta; ignoro cuáles instrumentos pulso y cuáles rechinan dentro de mí. Yo sólo me conozco como una sinfonía.
* Paso y estoy allí, como el Universo.
* Sé plural como el universo.
trong bài này nhiều câu tâm đắc quá
LikeLiked by 1 person
thật lòng cảm ơn phanquynhtram đã dịch những tư tưởng tinh hoa của các nhà văn thế giới. Tôi thấy mình may mắn khi được đọc những bài dịch ở đây.
LikeLike