SUY NGHĨ NGẮN VỀ HÀNG RÀO
Hàng rào
không bắt đầu từ đâu
không kết thúc nơi đâu
và
tách biệt nơi nó đang là
khỏi nơi nó không là.
Tuy nhiên, thật không may,
mọi hàng rào đều có thể
đi qua được, một số cho những vật nhỏ
số khác những vật lớn để mà
hàng rào thực sự
không tách biệt mà chỉ chỉ ra
rằng cái gì đó nên được tách biệt.
Và những kẻ xâm phạm sẽ bị truy tố.
Trong trường hợp này
hàng rào hoàn toàn
có thể được thay thế
với một lời giận giữ, hoặc đôi khi thậm chí
một lời tử tế, nhưng đó là một quy tắc
không xảy ra với bất kỳ ai.
Theo nghĩa này, do đó
một hàng rào thực sự hoàn hảo
là một hàng rào
tách biệt cái-không-gì-cả khỏi cái-không-gì-cả,
một nơi không có gì cả,
từ một nơi cũng không có gì cả.
Đó là hàng rào tuyệt đối, tương tự như chữ của nhà thơ
—
Phan Quỳnh Trâm dịch từ bản dịch tiếng Anh “Brief Reflection on Fence” trong Miroslav Holub, Poems Before and After (Bloodaxe Books, 2006)
—
BRIEF REFLECTION ON FENCE
A fence
begins nowhere
ends nowhere
and
separates the place where it is
from the place where it isn’t.
unfortunately, however,
every fence is relatively
permeable, some for small
others for large things so that
the fence actually
does not separate but indicates
that something should be separated.
And the trespassers will be prosecuted.
In this sense
the fence can
perfectly well be replaced
with an angry word, or sometimes even
a kind word, but that as a rule
does not occur to anyone.
In this sense therefore
a truly perfect fence
is one
that separates nothing from nothing,
a place where there is nothing,
from a place where there’s also nothing.
That is the absolute fence, similar to the poet’s word