Đó là một khuôn mặt mà bóng tối có thể giết đi
trong khoảnh khắc
một khuôn mặt dễ bị tổn thương
bởi tiếng cười hay bởi ánh sáng
‘Chúng ta nghĩ khác vào đêm’
có lần nàng nói với tôi
rồi uể oải nằm xuống
Rồi nàng trích dẫn Cocteau
‘Em cảm thấy như có một thiên thần trong em’ nàng nói
‘ mà em luôn gây sửng sốt’
Rồi nàng cười và ngó đi nơi khác
chăm thuốc cho tôi
thở dài và đứng dậy
và duỗi
thân thể ngọt ngào của nàng
để rơi một chiếc vớ da
—
Phan Quỳnh Trâm trích dịch từ Lawrence Ferlinghetti, A Coney Island of The Mind (1958), New York: New Directions.