Những Tờ Lịch | Pages of the Calendar – Tasos Leivaditis

Tasos Leivaditis (1922–88) được xem là một trong những nhà thơ lớn của Hy Lạp trong thế kỷ 20, dù ít được nhắc đến ở ngoài Hy Lạp. Trong chiến tranh thế giới thứ hai, ông là một nhà thơ khuynh tả, cùng thời với Yiannis Ritsos. Ông đã xuất bản hơn 20 tập thơ và bạn ông là Mikis Theodorakis đã phổ nhạc nhiều bài thơ của ông. Các nhà phê bình nhận xét rằng, dù là một nhà thơ khuynh tả, thơ của Tasos Leivaditis mang tính siêu hình, vượt ra ngoài chủ nghĩa duy vật. Dù bị bắt và cầm tù nhiều lần trong cuộc nội chiến ở Hy Lạp (1946-1949), khi mất vào năm 1988 chính phủ đã tổ chức quốc tang cho ông.


NHỮNG TỜ LỊCH 

Ai biết được điều gì sẽ xảy ra ngày mai, hoặc kẻ nào đã biết được điều gì đã diễn ra ngày hôm qua?
Những tháng năm của tôi đã bị đánh mất đây đó, nơi những căn phòng, trên những chuyến xe lửa,
trong những giấc mơ
nhưng đôi khi giọng nói của một người đàn bà khi màn đêm buông xuống nghe tựa như lời từ biệt cho một phần cuộc đời
đã đến hồi kết thúc.
và những tháng ngày mà ngươi thiếu vắng, ồ tháng hai, có lẽ chúng sẽ được trả lại cho chúng ta
ở trên thiên đàng –
Tôi nghĩ đến những khách sạn nhỏ nơi tôi gieo rắc những
tiếng thở dài của tuổi trẻ
cho đến phút cuối cùng thì không còn ai trốn thoát, nhưng họ sẽ đi về đâu cơ chứ?
và vị thần tình ái là hy vọng điên rồ của chúng ta khi đối diện với sự bất khả thi là kẻ này có thể sẽ hiểu được
kẻ khác –
Lạy Chúa, người đã đối xử bất công với những nhà thơ bằng cách ban cho họ chỉ một cõi đời
và khi tôi chết tôi muốn được chôn giữa những chồng lịch để may ra
tôi có thể đem theo thời gian với tôi.

Và có lẽ những gì còn lại của chúng ta sẽ nằm bên rìa của con đường chúng ta đi:
một bông hoa lưu ly bé nhỏ.


Phan Quỳnh Trâm dịch từ bản dịch tiếng Anh “Pages of the Calendar” của N.N. Trakakis trong Tasos Leivaditis, Autumn Manuscripts, (Middlesborough: Smokestack, 2020)
https://smokestack-books.co.uk/book.php?book=186

PAGES OF THE CALENDAR

Who knows what will happen tomorrow, or whoever learned what happened yesterday?
my years were lost here and there, in rooms, in trains, in dreams
but sometimes the voice of a woman as night falls resembles the farewell of a part of life that
has come to an end
and the days you lack, oh February, perhaps they will be returned to us in paradise –
I think about the small hotels where I scattered the sighs of my youth
until in the end no one escapes, but where would they go anyway?
and eros is our mad hope in the face of the impossibility that one person may come to know
another –
Lord, you have treated poets unjustly by giving them only one world,
and when I die I want to be buried in a pile of calendar pages so that I might take time with
me.

And perhaps whatever of us remains will lie by the edge of our path: a small forget-me-not.

Translated into English from Greek by N.N. Trakakis.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s