Tri Âm – Phan Quỳnh Trâm

Ra quán cà phê, ông mang theo 10 tập thơ vừa mới in xong. Ông tặng cho mỗi người bạn một cuốn. Mọi người cám ơn, nhìn bìa trước và bìa sau, khen sách in đẹp, rồi đặt xuống bàn. Có hai người bạn mở túi xách ra, lấy hai tập thơ họ mới xuất bản, tặng lại ông. Một trong hai người cười, đùa: “Như vậy là huề nhé!” Ông nhận hai tập thơ, cám ơn, rồi đặt xuống bàn. Ông chờ mọi người mở tập thơ của ông ra và đọc. Nhưng không ai làm vậy cả, làm ông hơi thất vọng. Ông nói về một số điều ông tâm đắc khi sáng tác như một gợi ý cho những ai muốn đi vào thế giới thơ của ông. Nhưng không ai chịu nghe. Họ cứ chuyển đề tài sang những chuyện phiếm rồi cười ha hả. Mấy lần đều như thế. Ông chán nản. Ông biết, về nhà, chưa chắc đã có ai đọc tập thơ ông vừa tặng. Ông chợt thấy buồn. Ông chỉ hy vọng trong số các tập thơ được lưu giữ trong nhà họ, sau này, sẽ gặp được một vài tri âm. Đâu đó.

Leave a comment