Varieties of a story | Biến thể của một câu chuyện – Phan Quỳnh Trâm

Ảnh quảng cáo của “Later the same evening”, vở opera một màn lấy cảm hứng từ năm bức tranh của Edward Hopper. Thơ là một cách nhìn đời. Cả cuộc đời, thật ra, chỉ là một câu chuyện dài dường như bất tận. Tất cả những gì các nhà thơ hay nhà văn viết ra đều … Continue reading Varieties of a story | Biến thể của một câu chuyện – Phan Quỳnh Trâm

Meditation in an emergency | Trầm tưởng trong một tình trạng khẩn cấp | Meditación sobre una emergencia – Phan Quỳnh Trâm

MEDITATION IN AN EMERGENCY [*] I had a car accident tonight the second one today the first one I hit it on the rear left and the second one, on the front right the car in front of me reversed (or I at least think it did — I am not quite sure) I was … Continue reading Meditation in an emergency | Trầm tưởng trong một tình trạng khẩn cấp | Meditación sobre una emergencia – Phan Quỳnh Trâm

Variation on a theme | Biến tấu trên một chủ đề – Phan Quỳnh Trâm

Variation on a theme I was sitting next to an elderly couple, ten minutes before the prize presentation of an international piano competition, holding the program in their hands, they were discussing their favorite pianist, and who was going to win... Overhearing their conversation, I thought about you when I get to their age, you … Continue reading Variation on a theme | Biến tấu trên một chủ đề – Phan Quỳnh Trâm

Mỹ Học Của Sự Im Lặng | The Aesthetics of Silence | La Estética del Silencio – Phan Quỳnh Trâm

Thơ, là sự im lặng bên ngoài tầng 13 lúc 3 giờ chiều như bản nhạc John Cage bốn phút ba mươi ba giây mà tôi là đồng tác giả với những nốt quạ chấm đen trên những dòng kẻ điện những đám mây nằm ườn trên cao những tàng cây nứng gió phía dưới … Continue reading Mỹ Học Của Sự Im Lặng | The Aesthetics of Silence | La Estética del Silencio – Phan Quỳnh Trâm

Poets for Rainy Days – Phan Quỳnh Trâm

Tranh: Đinh Trường Chinh Poets for rainy days When I’m in love and feeling happy I read e. e. cumming When I'm in love and feeling melancholy I read Neruda When I don’t know if I’m in love and feeling bitter I read Bukowski When I want to remember my age of innocence I read … Continue reading Poets for Rainy Days – Phan Quỳnh Trâm

Having and Being – Phan Quỳnh Trâm

Having and being 1. This is my piano I don’t know how to play it This is my guitar I don’t know how to tune it This is my life I don’t know how to live it 2. Có chiếc dương cầm Tôi không biết đánh Có cây guitar Tôi không biết lên dây Có … Continue reading Having and Being – Phan Quỳnh Trâm

Music on Radio – Nhạc trên Radio – Phan Quỳnh Trâm

Music on radio You get to choose the channels Some songs you like, some you don’t But you can’t rewind So is life Nhạc trên radio Đài, bạn có thể chọn Nhạc, có bài bạn thích, có bài không Nhưng không cách gì quay lại Như cuộc đời

Metapoem 2

Nhìn mấy con mèo con trong nhà Hoàng Ngọc-Tuấn tự dưng muốn làm một bài thơ về mèo Chợt nhớ “con mèo ngái ngủ” trong thơ Nguyên Sa con mèo đồng hành cùng “chó ốm” và người tình cách đây hơn nửa thế kỷ bây giờ đã nhạt Lại nhớ những con mèo mạnh mẽ … Continue reading Metapoem 2

Cái chết của một cái vỏ chôm chôm – Phan Quỳnh Trâm

Tranh: Edward Hopper, Hotel Room (1931) Cái chết của một cái vỏ chôm chôm Chiều đi làm về, vất giỏ xách trên sàn nhà tôi ngồi phịch xuống giường mặt chống trên hai tay thở        từng       khúc ngó lung dưới gầm bàn một vỏ chôm chôm từ mấy ngày trước nhìn tôi đăm đăm da quắt … Continue reading Cái chết của một cái vỏ chôm chôm – Phan Quỳnh Trâm

Thơ, truyền thống và bản sắc – Phan Quỳnh Trâm

“Tradition is the illusion of permanence.” Woody Allen "I believe that all poetry is formal in that it exists within limits, limits that are either inherited by tradition or limits that language itself imposes." Mark Strand A. Song thất lục bát Híc híc híc hu hu híc híc Hu hu hu híc híc hu hu … Continue reading Thơ, truyền thống và bản sắc – Phan Quỳnh Trâm

Bài thơ không có gì để nói

trong một buổi đọc thơ Billy Collins nói rằng hồi còn là một nhà thơ trẻ ông có rất nhiều điều để nói nhưng sau đó ông phát hiện ra những điều ông muốn nói đã được nói rồi, và nói hay hơn nữa rồi ông thấy rằng ông chẳng còn gì để nói và … Continue reading Bài thơ không có gì để nói

Ăn tối với Trần Tiến Dũng và Trần Tịnh Danh – Phan Quỳnh Trâm

Ấm trà càng pha càng nhạt Lều bều và lõng bõng thơ Buổi tối, quán quen trên đường Glebe Point Road Tôi ngồi giữa những bức tường đầy sẹo Những bài thơ loang lổ Cạnh chiếc cầu thang gỗ rất Đường luật Tôi nhớ đến căn gác lửng của ngôi nhà trên đường Nguyễn Kiệm … Continue reading Ăn tối với Trần Tiến Dũng và Trần Tịnh Danh – Phan Quỳnh Trâm

Kỷ luật | Discipline – Phan Quỳnh Trâm

Người ta nói bộ râu của Nietzsche (khi còn trẻ, tất nhiên) chính là hiện thân của kỷ luật Trong bài phỏng vấn Vargas Llosa mà tôi đã dịch một cách có kỷ luật (trong giờ làm việc) ông nói: cảm hứng cũng đến từ kỷ luật Tôi, để tiêu hoá được nỗi khổ của … Continue reading Kỷ luật | Discipline – Phan Quỳnh Trâm

Metapoem

B: anh, em định làm một bài thơ bắt đầu như thế này: “Tôi nhớ những nỗi buồn hồi mười lăm mười sáu tuổi...” Anh thấy sao? K: cũ quá. B: anh chưa biết phần sau mà. K: nhưng dù sao thì cũng không nên bắt đầu bằng một câu thơ cũ như vậy. B: … Continue reading Metapoem

Cut & Paste

Những lúc như thế này Tôi muốn làm thơ Tôi biết tôi có thể làm được thơ Tôi biết. tôi biết. tôi biết Tôi không thể nghe.thấy.sờ.ngửi.nếm Tôi chỉ có thể cảm nó – như hồn ma – lẩn quất đâu đây Tôi vẫn chưa biết tôi sẽ viết gì Nhưng bạn thấy đấy: đây … Continue reading Cut & Paste

Nhớ, 301 km/h – Phan Quỳnh Trâm

(Blue Mountain, 01-2009)   K., gửi cho B. vài viên thuốc ngủ K. chưa cần tới B. sẽ gửi lại K. một gói thuốc rưỡi B. chưa kịp hút B. không cần thuốc lá B. chỉ cần ngủ để mai còn có sức đi làm.   tối qua xe cảnh sát đuổi theo và buộc … Continue reading Nhớ, 301 km/h – Phan Quỳnh Trâm

Melbourne, hoá kiếp cho ruồi – Phan Quỳnh Trâm

1. Russell Rd. sáu chiếc giường đơn ba, vắt vẻo trên đầu mơ giấc mơ té giếng. năm giờ sáng… tiếng: ngáy, đều nhịp cuối giường bên thở dài, rớt nhịp đầu giường này. 2. Droop St . bò thiết bảng. dĩa thịt trong bếp. dọn ra. dọn ra. nằm đó. nằm đó. - Ăn … Continue reading Melbourne, hoá kiếp cho ruồi – Phan Quỳnh Trâm

Dấu/chữ (và ngược lại) | On words (and the reverse)

Dấu/chữ K. B. đọc B. đọc xuôi B. đọc ngược B. đọc từ trái qua phải B. đọc từ phải qua trái B. đọc từ đằng trước B. đọc từ đằng sau B. đọc chậm B. đọc mau B. đọc đoạn đầu B. đọc đoạn giữa B. đọc đoạn cuối B. mân mê B. ngắm … Continue reading Dấu/chữ (và ngược lại) | On words (and the reverse)

Chân dung một bài vè chưa thành – Phan Quỳnh Trâm

K. B. (lại) muốn làm thơ thơ B., tuyệt, không có chỗ cho Nguyễn Du, đương nhiên, không phảng phất mùi Thuý Kiều (hay tất cả những điều gì tương tự!) thơ B., sẽ không có cổ cồn, cà-vạt không Sartre không Kant không Descartes không Leibniz (hay rất nhiều những triết gia già mồm, … Continue reading Chân dung một bài vè chưa thành – Phan Quỳnh Trâm

Bài t(hơ)iết

giữa những người quen cuối năm/đầu năm B. vô tình đùa một câu ngu xuẩn bên trái: một nụ cười giễu cợt bên phải: môt nụ cười ranh mãnh tia nhìn đâm xóc trước mặt: câm miệng đi! câm miệng đi! K., K. (tên gọi một người nào đó) lưỡi dao không thể tự cắt … Continue reading Bài t(hơ)iết