Những Hướng Dẫn-Những Ví Dụ Về Cách Sợ Hãi | Instrucciones-Ejemplos Sobre La Forma De Tener Miedo – Julio Cortázar

NHỮNG HƯỚNG DẪN-NHỮNG VÍ DỤ VỀ CÁCH SỢ HÃI

Trong một thị trấn nhỏ ở Tô Cách Lan người ta bán những cuốn sách với một trang giấy trắng ẩn đâu đó trong cuốn sách. Nếu người đọc nào mở đến trang giấy đó và đồng hồ điểm ba giờ chiều, hắn sẽ chết.

Ở quảng trường Quirinal ở Rome, có một nơi mà, chỉ những người được thụ giáo trước thế kỷ mười chín mới biết, dưới trăng rằm, người ta có thể nhìn thấy những bức tượng của Dioscuri từ từ chuyển động, vật lộn với những con ngựa đang lồng lên của họ.

Ở Amalfi, nơi kết thúc vùng duyên hải, có một cầu tàu trải dài ra tận biển và đêm. Ở ngoài ngọn hải đăng cuối cùng, người ta có thể nghe thấy tiếng sủa của một con chó.

Một người đàn ông đang bóp kem đánh răng lên trên bàn chải. Đột nhiên ông thấy hình dáng một người đàn bà tí hon, làm bằng rong biển, hoặc cũng có thể bằng mảnh vụn bánh mì đã được sơn phết, đang nằm ngửa.

Mở tủ áo quần để lấy ra một chiếc áo sơ mi, một cuốn niên giám cũ rơi xuống và bung ra từng tờ, bao phủ lấy cái áo trắng với hàng ngàn con bướm giấy bẩn thỉu.

Có một câu chuyện về một người bán hàng lưu động, bị đau nơi cổ tay trái, ngay dưới chỗ đồng hồ đeo tay. Khi anh cởi đồng hồ, máu phun ra. Người ta thấy trên vết thương có những dấu răng nhỏ xíu.

Bác sĩ khám bệnh xong và trấn an chúng tôi. Giọng nói thân mật và trầm ấm của ông đi trước toa thuốc mà ông đang ngồi viết, ở bàn làm việc. Đôi lúc ông ngẩng đầu lên, cười khích lệ. Chẳng có gi phải lo lắng cả, trong một tuần chúng tôi sẽ khoẻ thôi. Chúng tôi ngồi thoải mái trên ghế, hạnh phúc, lơ đãng nhìn quanh phòng. Trong bóng tối dưới bàn làm việc, đột nhiên chúng tôi thấy đôi chân của bác sĩ. Hai ống quần được kéo lên trên đầu gối và ông ấy đang mang vớ của phụ nữ.


Phan Quỳnh Trâm dịch từ nguyên tác tiếng Tây Ban Nha “Instrucciones-Ejemplos Sobre La Forma De Tener Miedo” của Julio Cortazar trong Julio Cortazar, Cuentos completos, Volume 1 (Alfaguara, 2015)

INSTRUCCIONES-EJEMPLOS SOBRE LA FORMA DE TENER MIEDO

En un pueblo de Escocia venden libros con una página en blanco perdida en algún lugar del volumen.

Si un lector desemboca en esa página al dar las tres de la tarde, muere.

En la plaza del Quirinal, en Roma, hay un punto que conocían los iniciados hasta el siglo XIX, y desde el cual, con luna llena, se ven moverse lentamente las estatuas de los Dióscuros que luchan con sus caballos encabritados

En Amalfí, al terminar la zona costanera, hay un malecón que entra en el mar y la noche. Se oye ladrar a un perro más allá de la última farola.

Un señor está extendiendo pasta dentrífica en el cepillo. De pronto ve, acostada de espaldas, una diminuta imagen de mujer, de coral o quizá de miga de pan pintada.

Al abrir el ropero para sacar una camisa, cae un viejo almanaque que se deshace, se deshoja, cubre la ropa blanca con miles de sucias mariposas de papel.

Se sabe de un viajante de comercio a quien le empezó a doler la muñeca izquierda, justamente debajo del reloj de pulsera. Al arrancarse el reloj, saltó la sangre: la herida mostraba la huella de unos dientes muy finos.

El médico termina de examinarnos y nos tranquiliza. Su voz grave y cordial precede los medicamentos cuya receta escribe ahora, sentado ante su mesa. De cuando en cuando alza la cabeza y sonríe, alentándonos. No es de cuidado, en una semana estaremos bien. Nos arrellanamos en nuestro sillón, felices, y miramos distraídamente en torno. De pronto, en la penumbra debajo de la mesa vemos las piernas del médico. Se ha subido los pantalones hasta los muslos, y tiene medias de mujer.

Leave a comment