Nhà Thơ | Un Poeta – Octavio Paz

NHÀ THƠ

– Âm nhạc và bánh mì, sữa và rượu, tình yêu và giấc mơ: miễn phí. Vòng tay ôm chết chóc tuyệt vời của những kẻ thù yêu nhau: mỗi vết thương là một nguồn nước. Bạn bè mài giũa giáo gươm, sẵn sàng cho cuộc đối thoại cuối cùng, cuộc đối thoại chí tử để đời. Những đôi tình nhân quấn lấy nhau xuyên qua màn đêm, sự giao hội của những vì sao và thân thể. Con người là thức ăn của con người. Sự hiểu biết không khác gì giấc mơ, giấc mơ không khác gì hành động. Thơ nhóm lửa cho tất cả những bài thơ. Không còn từ ngữ nào nữa, không còn hình ảnh nào nữa. Khoảng cách giữa tên và sự vật đã bị xóa bỏ, đặt tên có nghĩa là tạo thành, và tưởng tượng nghĩa là sinh ra.

Còn bây giờ hãy cầm cuốc, hãy lý luận, hãy đúng giờ. Hãy trả giá và nhận tiền lương. Trong lúc rảnh rỗi hãy gặm nhấm cho đến khi vỡ tung, những đồng cỏ báo chí mênh mông. Hay, nổ tung mỗi tối tại bàn cà phê, lưỡi bạn sưng tấy lên vì chính trị. Câm miệng hay mở mồm: mọi thứ vẫn như cũ. Ở nơi nào đó người ta đã kết án bạn. Không có lối thoát nào mà không dẫn đến sự sỉ nhục hoặc giá treo cổ: giấc mơ của bạn quá rõ ràng, bạn cần một triết lý vững chắc.


Phan Quỳnh Trâm dịch từ nguyên tác tiếng Tây Ban Nha “Un Poeta” trong Octavio Paz, Águila o Sol/Eagle Or Sun, (New Directions, 1976)

UN POETA
-Música y pan, leche y vino, amor y sueño: gratis. Gran abrazo mortal de los adversarios que se aman: cada herida es una fuente. Los amigos afilan bien sus armas, listos para el dialogo final, el diálogo a muerte para toda Ia vida. Cruzan Ia noche los amantes enlazados, conjunción de astros y cuerpos. El hombre es el alimento del hombre. El saber no es distinto del soñar, el soñar del hacer. La poesía ha puesto fuego a todos los poemas. Se acabaron las palabras, se acabaron las imágenes. Abolida Ia distancia entre el nombre y Ia cosa, nombrar es crear, e imaginar, nacer.

Por lo pronto, coge el azadón, teoriza, se puntual. Paga tu precio y cobra tu salario. En los ratos libres pasta hasta reventar: hay inmensos predios de periódicos. 0 desplómate cada noche sobre Ia mesa del café, con Ia lengua hinchada de política. Calla o gesticula: todo es igual. En algún sitio ya prepararon tu condena. No hay salida que no dé a Ia deshonra o al patíbulo: tienes los sueños demasiado claros, te hace falta una filosofía fuerte.


Leave a comment