Hans Magnus Enzensberger (11 November 1929 ~), nhà thơ, tác giả, dịch giả, nhà biên tập, được nhiều nhà phê bình xem như là nhà thơ quan trọng nhất của Đức.
—
NỖI BUỒN TRUNG LƯU
Chúng ta không thể phàn nàn.
Chúng ta không thất nghiệp.
Chúng ta không đói.
Chúng ta ăn.
Cỏ mọc,
sản phẩm xã hội,
móng tay,
quá khứ.
Đường phố vắng tanh.
Hợp đồng đã được ký.
Còi báo động im ắng.
Tất cả rồi sẽ qua.
Người chết đã làm di chúc.
Trận mưa trở thành cơn mưa phùn.
Chiến tranh chưa được tuyên bố.
Chẳng có gì mà phải vội.
Chúng ta ăn cỏ.
Chúng ta ăn sản phẩm xã hội.
Chúng ta ăn móng tay.
Chúng ta ăn quá khứ.
Chúng ta chẳng có gì giấu giếm.
Chúng ta chẳng có gì bỏ lỡ.
Chúng ta chẳng có gì để nói.
Chúng ta có.
Đồng hồ đã được lên dây.
Hóa đơn đã được thanh toán.
Chén bát đã được rửa.
Chuyến xe buýt cuối cùng đi qua.
Và nó trống không.
Chúng ta không thể phàn nàn.
Chúng ta còn chờ gì nữa?
—
Nguyên tác tiếng Đức, Phan Quỳnh Trâm dịch từ bản dịch tiếng Anh của Michael Hamburger trong New Selected Poems: Hans Magnus Enzensberger, Bloodaxe, 2015.
—
MIDDLE CLASS BLUES
We can’t complain.
We’re not out of work.
We don’t go hungry.
We eat.
The grass grows,
the social product,
the fingernail,
the past.
The streets are empty.
The deals are closed.
The sirens are silent.
All that will pass.
The dead have made their wills.
The rain’s become a drizzle.
The war’s not yet been declared.
There’s no hurry for that.
“We eat the grass.
We eat the social product.
We eat the fingernails.
We eat the past.
We have nothing to conceal.
We have nothing to miss.
We have have nothing to say.
We have.
The watch has been wound up.
The bills have been paid.
The washing-up has been done.
The last bus is passing by.
It is empty.
We can’t complain.
What are we waiting for?
cảm ơn dịch giả. mình thấy thơ hay, buồn, đúng tâm trạng. chỉ có điều, mình không hiểu cái chỗ “móng tay” và “cỏ” cho lắm…
LikeLike
Lâu quá rồi, em có bài mới đi.
LikeLike
Haha thanks chị. Em đang có những thú vui khác nên hơi lười post bài mới 🙂
LikeLiked by 1 person