Một Bài Ca Về Ngày Tận Thế | A Song on the End of the World – Czeslaw Milosz

Guernica
Picasso, Guernica (April 26, 1937–June 1937)

Xem tiểu sử Czeslaw Milosz ở đây

Một bài ca về ngày tận thế

Trong ngày tận thế
Một con ong lượn quanh cây cỏ ba lá,
Một ngư phủ vá lại chiếc lưới lấp lánh.
Những con cá heo hân hoan nhảy trên mặt biển,
Những chú sẻ non bám vào máng xối
Và con rắn thì da óng vàng như trước giờ vẫn vậy.

Trong ngày tận thế
Những người đàn bà đi bộ trên những cánh đồng dưới những chiếc dù,
Một gã say ngái ngủ bên rìa bãi cỏ,
Những người bán rau quả rong la hét trên đường
Và một chiếc thuyền buồm vàng đến gần hòn đảo,
Tiếng vĩ cầm ngân dài trong không khí
Rồi dẫn tới một đêm đầy sao.

Và những kẻ chờ đợi sấm chớp
Thì thất vọng.
Và những kẻ mong đợi các dấu hiệu và tiếng kèn thiên sứ
Không thể tin là nó đang diễn ra.
Miễn là mặt trời và mặt trăng vẫn còn ở trên,
Miễn là chú ong viếng thăm một đoá hoa hồng,
Miễn là những bông hồng sơ sinh được sinh ra
Chẳng ai tin được là nó đang diễn ra cả.

Chỉ có một ông lão đầu bạc trắng, người sẽ là một vị tiên tri
Tuy bây giờ chưa phải, bởi ông quá bận rộn,
Lặp đi lặp lại trong lúc buộc lại những trái cà chua:
Sẽ chẳng có ngày tận thế nào nữa cả,
Sẽ chẳng có ngày tận thế nào nữa cả.

Warsaw, 1944 (*)

=====

Phan Quỳnh Trâm dịch từ bản dịch “A Song on the End of the World” của Anthony Milosz, trong Czeslaw Milosz, The Collected Poems: 1931-1987 (The Ecco Press, 1988)

Chú thích của người dịch:
(*) Trong thời gian 1939-1945, Đức Quốc Xã  đang chiếm đóng và tàn phá đất nước Ba lan.

A Song on the End of the World

                                    Translated by Anthony Milosz

On the day the world ends
A bee circles a clover,
A fisherman mends a glimmering net.
Happy porpoises jump in the sea,
By the rainspout young sparrows are playing
And the snake is gold-skinned as it should always be.

On the day the world ends
Women walk through the fields under their umbrellas,
A drunkard grows sleepy at the edge of a lawn,
Vegetable peddlers shout in the street
And a yellow-sailed boat comes nearer the island,
The voice of a violin lasts in the air
And leads into a starry night.

And those who expected lightning and thunder
Are disappointed.
And those who expected signs and archangels’ trumps
Do not believe it is happening now.
As long as the sun and the moon are above,
As long as the bumblebee visits a rose,
As long as rosy infants are born
No one believes it is happening now.

Only a white-haired old man, who would be a prophet
Yet is not a prophet, for he’s much too busy,
Repeats while he binds his tomatoes:
There will be no other end of the world,
There will be no other end of the world.

Warsaw, 1944
From Czeslaw Milosz, The Collected Poems: 1931-1987 (The Ecco Press, 1988)

miloz collected

Leave a comment