Metapoem

B: anh, em định làm một bài thơ bắt đầu như thế này: “Tôi nhớ những nỗi buồn hồi mười lăm mười sáu tuổi...” Anh thấy sao? K: cũ quá. B: anh chưa biết phần sau mà. K: nhưng dù sao thì cũng không nên bắt đầu bằng một câu thơ cũ như vậy. B: … Continue reading Metapoem

Cut & Paste

Những lúc như thế này Tôi muốn làm thơ Tôi biết tôi có thể làm được thơ Tôi biết. tôi biết. tôi biết Tôi không thể nghe.thấy.sờ.ngửi.nếm Tôi chỉ có thể cảm nó – như hồn ma – lẩn quất đâu đây Tôi vẫn chưa biết tôi sẽ viết gì Nhưng bạn thấy đấy: đây … Continue reading Cut & Paste

Nhớ, 301 km/h – Phan Quỳnh Trâm

(Blue Mountain, 01-2009)   K., gửi cho B. vài viên thuốc ngủ K. chưa cần tới B. sẽ gửi lại K. một gói thuốc rưỡi B. chưa kịp hút B. không cần thuốc lá B. chỉ cần ngủ để mai còn có sức đi làm.   tối qua xe cảnh sát đuổi theo và buộc … Continue reading Nhớ, 301 km/h – Phan Quỳnh Trâm

Melbourne, hoá kiếp cho ruồi – Phan Quỳnh Trâm

1. Russell Rd. sáu chiếc giường đơn ba, vắt vẻo trên đầu mơ giấc mơ té giếng. năm giờ sáng… tiếng: ngáy, đều nhịp cuối giường bên thở dài, rớt nhịp đầu giường này. 2. Droop St . bò thiết bảng. dĩa thịt trong bếp. dọn ra. dọn ra. nằm đó. nằm đó. - Ăn … Continue reading Melbourne, hoá kiếp cho ruồi – Phan Quỳnh Trâm

Dấu/chữ (và ngược lại) | On words (and the reverse)

Dấu/chữ K. B. đọc B. đọc xuôi B. đọc ngược B. đọc từ trái qua phải B. đọc từ phải qua trái B. đọc từ đằng trước B. đọc từ đằng sau B. đọc chậm B. đọc mau B. đọc đoạn đầu B. đọc đoạn giữa B. đọc đoạn cuối B. mân mê B. ngắm … Continue reading Dấu/chữ (và ngược lại) | On words (and the reverse)

Chân dung một bài vè chưa thành – Phan Quỳnh Trâm

K. B. (lại) muốn làm thơ thơ B., tuyệt, không có chỗ cho Nguyễn Du, đương nhiên, không phảng phất mùi Thuý Kiều (hay tất cả những điều gì tương tự!) thơ B., sẽ không có cổ cồn, cà-vạt không Sartre không Kant không Descartes không Leibniz (hay rất nhiều những triết gia già mồm, … Continue reading Chân dung một bài vè chưa thành – Phan Quỳnh Trâm

Bài t(hơ)iết

giữa những người quen cuối năm/đầu năm B. vô tình đùa một câu ngu xuẩn bên trái: một nụ cười giễu cợt bên phải: môt nụ cười ranh mãnh tia nhìn đâm xóc trước mặt: câm miệng đi! câm miệng đi! K., K. (tên gọi một người nào đó) lưỡi dao không thể tự cắt … Continue reading Bài t(hơ)iết