giữa những người quen
cuối năm/đầu năm
B. vô tình đùa một câu ngu xuẩn
bên trái: một nụ cười giễu cợt
bên phải: môt nụ cười ranh mãnh
tia nhìn đâm xóc trước mặt:
câm miệng đi! câm miệng đi!
K., K. (tên gọi một người nào đó)
lưỡi dao không thể tự cắt nó.
con mắt, chẳng thể tự nhìn.
lầm lũi ra về,
thấy mình: lố bịch!
hoang mang:
con hươu bị thương,
lạc hướng.
bên trái: cột đèn đường
bên phải: cột đèn đường
bên trái: cột đèn đường
bên phải: cột đèn đường
bên trái: cột đèn đường
bên phải: cột đèn đường
hun hút.
hun hút.
hun hút.
nỗi tuyệt vọng dài thấu năm sau.
hạ hồi phân giải!
K.,
hãy đọc lại tất cả những dòng trên
[cho có vẻ, có vẻ thôi: h(ậu h)iện đại]
quay ngược về tương lai
nơi thời gian thứ tư, bất biến?
một tâm hồn đơn giản mẫn cảm
làm dáng trong bộ đồ thời trang hip-hop
K.,
K. đang ở đâu?
K đang làm gì?
K. ôm B. đi!
K. hôn B. đi!
et cetera.
et cetera.
mặc kệ người ta:
ném đá
(hay thời sự hơn: có thể ném giày!)
B. chẳng dại gì chờ đợi phút linh cầu [*] không bao giờ tới
K. hãy quay lại từ đầu,
đến đoạn giữa — mặc xác đó là chỗ nào — rồi kết.
bay.nhảy.cắt.cúp.ráp.nối.
chấm hết những câu thơ vụng về đỏm dáng.
K.,
hạnh phúc, là khổ đau đã được tiêu hóa?
sau khi nhìn/ngắm/ngửi/nếm/nhai/nuốt lấy nó.
ngọn lửa không cần được soi sáng.
bóng tối, cũng tự mình: che khuất.
A Di Đà Phật!
con mới “ngộ” nửa chừng.
nưóc “sôi” sáu mươi độ,
có đủ pha cà phê?
[*]thơ Hồ Dzếnh.
Phan Quỳnh Trâm (Dec 08)