NGUỒN GỐC CỦA TIẾNG CƯỜI THEO NIETZSCHE
Mỗi khi nghe thấy tên mình, Adam, một mình ở vườn Địa Đàng, biết rằng Thượng Đế đang gọi mình. Khi ấy, chàng cảm thấy có một nỗi sợ hãi ghê gớm hiện rõ trên khuôn mặt và chàng chờ đợi một lời khiển trách nào đó.
Thế nhưng, sau một giấc hôn mê kỳ lạ, trong đó chàng bị Thượng Đế nhấn chìm, chàng giật mình tỉnh dậy và nghe thấy một giọng nói nhỏ nhẹ gọi tên mình, chàng mở mắt và thấy một người phụ nữ trần truồng đang nhìn mình, lần lượt, với cả nỗi sợ hãi và tò mò, Adam phá lên cười, tiếng cười đầu tiên trong lịch sử.
—
Phan Quỳnh Trâm dịch từ nguyên tác tiếng Tây Ban Nha “Origen de la Risa Según Nietzsche” trong Marco Denevi, Falsificaciones (Buenos Aires: Calatayud – DEA Editores, 1969)
—
ORIGEN DE LA RISA SEGÚN NIETZSCHE
Cada vez que oía su nombre, Adán, solo en el Paraíso, sabía que era Dios quien lo llamaba. Entonces experimentaba un gran temor, caía sobre su rostro y esperaba alguna reprimenda.
Pero cuando, después de un extraño sopor en que Dios lo sumió, despertó sobresaltado y escuchó una vocecita que pronunciaba su nombre y abrió los ojos y miró y vio una mujer desnuda que lo miraba, a su vez, con miedo y con curiosidad, Adán estalló en la primera carcajada de la historia.
Tại sao lần đầu tiên trong đời Adam nhìn thấy một người đàn bà trần truồng thì lại cười nhỉ? Sao không khóc, sợ hãi, bỏ chạy, hay bất cứ một hành động nào khác? Khó hiểu thật.
LikeLiked by 1 person
Có câu trước đó chị, “với cả nỗi sợ hãi và tò mò…”. Nhưng cái đó là một phần thôi, cái chính, cái phần xỏ lá nhất là cái title.. “theo Nietzsche” 🙂
LikeLiked by 1 person
Hihi, mình già đọc ba chớp ba nháng không để ý đến cái xỏ lá ấy. Cám ơn em.
LikeLiked by 1 person
🙂
LikeLike