
MALCOLM DE CHAZAL
(1902-1981)
Malcolm de Chazal, nhà tư tưởng, nhà thơ và hoạ sĩ gốc Pháp, sinh ra và sống phần lớn cuộc đời của mình ở Mauritius, một quần đảo ở Ấn Độ Dương. Nắm 16 tuổi ông sang Mỹ học 5 năm và lấy bằng kỹ sư từ trường đại học Bâton-Rouge, bang Louisiana, rồi sau đó trở lại Mauritius làm việc như một công chức trong sở Bưu chính viễn thông. Ông nghỉ hưu năm 55 tuổi và ông dành trọn phần đời còn lại của mình cho văn chương, triết học và hội hoạ.
Ông được người ta biết đến nhiều nhất với cuốn Sens Plastique, xuất bản lần đầu tại Mauritius năm 1945, gồm khoảng 2000 cách ngôn và đoạn văn không đánh số. Hai năm sau, nhà xuất bản hàng đầu Gallimard ấn hành Sens Plastique II tại Paris và Chaza bắt đầu nổi tiếng ở Pháp.
Ngày 11 tháng 10 năm 1947, Jean Paulhan tung ra một bản tin khá giật gân trên tờ Le Figaro littéraire là ông vừa phát hiện một thiên tài, và thiên tài này được gọi là Malcolm de Chazal. Andre Breton cũng ca ngợi Chazal như là một nhà siêu thực xuất sắc. Sens Plastique được ca ngợi bởi Rougement Denis de, Michel Leiris, và nhiều nhà văn nổi tiếng khác của Pháp cũng như các hoạ sĩ Georges Braque và Jean Dubuffet. Braque nói với Chazal rằng cuốn sách của ông bản chất là một album hình ảnh, nó “vượt ra ngoài văn chương” và chính Braque khuyến khích Chazel vẽ,[*] và ông đã làm thế, nhưng vẫn không từ bỏ văn chương. Tuy vậy, cuối cùng, Chazal lại được xem như một nhà thơ của màu sắc và hình thể hơn cả khi ông vẽ.
Không lập gia đình và hầu như không ra khỏi đảo Mauritius (kể từ lúc tốt nghiệp đại học), cuộc đời của ông, nói chung, cô đơn và lặng lẽ, phần lớn chỉ tập trung vào công việc viết lách. Sức sáng tác của ông rất mạnh, ví dụ, từ 1949 đến 1956, trong vòng bảy năm, ông xuất bản khoảng 20 tập sách, dày từ 40 đến 500 trang. Tác phẩm của ông không những nhiều mà còn đa dạng, với nhiều thể loại khác nhau, nhưng trong đó nổi bật nhất là các ý nghĩ được trình bày dưới hình thức châm ngôn hoặc các bài thơ ngắn, được in trong các cuốn mang nhan đề chung như Pensées, Sens Plastique, Sens Magique hay Poemes. Những bài thơ ngắn dưới đây được Irving Weiss tuyển dịch từ tác phẩm Sens Magique, đăng trên t ạp chí The Montserrat Review.
Phan Quỳnh Trâm

23 bài thơ không đề
Những cái cây
Đang leo lên đồi.
Hãy để một con cừu leo nó
Và những cái cây
Sẽ đứng sững
Sương mù
Ngừng cưỡi lên mưa
Và ngã xuống:
Ánh sáng tự nó
Đã khuỵu gối rồi.
Chiếc lá
Là lòng bàn tay
Mà những ngón tay
Cứ mãi tự chôn mình
Trong hoa.
Để tránh bị ăn thịt
Tất cả mọi vật
Đều chạy đi
Khỏi mọi vật khác.
Chỉ có trái đất,
Vốn bị mọi thứ tiêu thụ
Nhưng lại ngấu nghiến
Những kẻ ăn tươi nuốt sống nó,
Là có thể tự chăm sóc mình.
Vòng tròn
Chẳng bao giờ ngừng
Đuổi kịp chính nó
Chỉ có tâm điểm
Là thua cuộc.
Chỉ có hai khớp xương
Trên ngón tay cái.
Nếu có ba khớp
Bàn tay của bạn
Sẽ luôn luôn đến trễ
Bất cứ khi nào nó chìa ra
Để chạm vào cái gì.
Tivi ra đời
Khi Narcissus
Làm một con tem
In hình ảnh phản chiếu của chàng.
Con đường
Cứ tiếp tục tăng tốc
Để cho những vỉa hè
Có thời giờ nghỉ ngơi.
Bóng râm nói chuyện với ánh sáng
Bằng phép lịch sự thông thường
Giữa cánh đồng trống
Nhưng lại vẫy tay ra hiệu cho nàng
Ở trong rừng.
Nước
Đói
Đất
Và đất
Khát
Nước.
Khi trời mưa
Bạn có thể nghe
Có người nuốt
Và có kẻ nhai.
Nước
Bơi trần truồng.
Tôi quay nhìn chòng chọc.
Ánh sáng
Đã nhấp nháy
Giữa hai chúng tôi.
Nếu các Tông Đồ
Cũng bị đóng đinh
Với Chúa Giêsu,
Kitô giáo
Hẳn đã trở thành triết học
Vì thiếu các vị linh mục.
Màu trắng khóc
cho những bông hoa huệ
Không gian lạnh lẽo.
Một con chim yến
Bay gần.
Màu trắng vỡ tung
Những mạch máu của nó.
Mùa hè đang đổ tuyết
Để rình xem
Đêm
Ngủ một mình
Hãy tìm nàng
Trong những hang động
Vô thức
Đã ngất đi.
Sau đó nó thấy mình
Nằm trên bãi cỏ
Trong những khu vườn
của ký ức.
Không khí
Biến thành thuỷ tinh
Và tan vỡ.
Đó là bom nhiệt hạch.
Khi đêm xuống
Những cái lỗ
Ra ngoài
Viếng thăm
Những cái lỗ.
Những tấm gương soi
Là
Những nhà trí thức
Vô cảm
Mệt mỏi
Vì đến
Và đi
Bức tường
Ngồi xuống
Rồi già sụm.
Sư phân huỷ
Tự nuôi sống bản thân
Không ai khác
Muốn dự phần vào nó.
Không khí
Ngủ
Trên vai
Của buổi tối.
Ngọn gió
chở nó đi
Và ôm đêm
Vào lòng
Chỉ có nước
Mới có thể hôn nước
Ngập miệng.
Malcolm de Chazal – Bản dịch của Phan Quỳnh Trâm
———————————————
Dịch theo bản dịch tiếng Anh của Irving Weiss, trong The Montserrat Review, Issue 01 (1998).
Selections from Sens Magique
When the creeper Seized the branch The branch bent And the flower Stuck out her head To see what was going on. * The trees Are climbing the hill. Let a sheep climb it And the trees Will stand fast Stupefied. * The fog Stopped riding the rain And fell off: Light itself Had dropped to its knees. * As the pupil Turned its eyes The iris followed along, The white of the eye Lagging behind. Even so, haltingly, You feel your way Into the depths Of the face you love. * The leaf Is the palm of a hand Whose fingers Keep burying themselves In the flower. * Everything Runs away From everything else To keep from being eaten. Only the earth, Consumed by everything But devouring Its devourers, Can take care of itself. * The circle Never stops Gaining on itself. Only the center Loses. * There are only two joints To the thumb. If it had three Your hand Would always arrive late Whenever it reached out To touch anything. * TV came into the world When Narcissus Made a postage stamp Of his own reflection. * The road Speeds on and on To give The sidewalks Time to rest. * Shade addresses light With ordinary courtesy In the open field But beckons to her In the woods. * The water Hungers For the earth And the earth Thirsts For the water. Whenever it rains You can hear Someone swallowing And someone chewing. * Water Swimming in the nude. I turned to stare. Light Was already shimmering Between us. * If the Apostles Had been crucified With Jesus, Christianity Would have ended up a philosophy For lack of priests. * The white crying Of the lilies Chilled space. A red bird Flew nigh. White burst its Vessels. Summer was snowing. * To spy On night Sleeping all by itself Look for her In caves. * The unconscious Swooned. Later it found itself Lying on the grass In the gardens Of memory. * The air Vitrified And shattered. It was the H Bomb. * When night falls Holes Go out Visiting Holes. * Mirrors Are Heartless Intellectuals. * Tired Of coming And going The wall Sat down And grew old. * Putrefaction Feeds on itself. Nobody else Wants any part of it. * The air Slept On the shoulder Of the evening. The wind Drove it off And embraced The night. * Only water Can kiss water Full on the mouth. -- translated by Irving Weiss
_________________________
[*]Một vài bức tranh của Malcolm de Chazal:



http://tienve.org/home/literature/viewLiterature.do?action=viewArtwork&artworkId=13020