Ernest Hemingway Về Chuyện Viết Lách là một quyển sách gồm những đoạn văn ngắn được trích từ nhiều quyển tự truyện (A Moveable Feast, Death in the Afternoon), phi-hư cấu (Green Hills of Africa), tuyển tập truyện ngắn (The Nick Adams stories), tuyển tập thư từ gửi bạn bè, nhà xuất bản, các nhà phê bình, và tuyển tập các bài viết của ông trên các tờ báo trong thời gian làm nhà báo và phóng viên chiến trường. Trong lời giới thiệu, Larry W. Phillips, người biên tập cuốn sách, kể là ý tưởng làm cuốn sách này được gợi hứng từ một quyển sách tương tự về Henry Miller, do Thomas H. Moore biên tập. Larry W. Phillips viết, cả đời viết của Hemingway, ông luôn xem việc viết về chuyện viết lách là rất xúi quẩy [cho một nhà văn]. Tuy vậy cho đến cuối đời thì ông đã làm chính những điều mà ông không định làm. Những suy nghĩ của Hemingway nằm rải rác ở mọi nơi và khi sắp xếp chúng lại, phân loại theo từng đề tài (Viết là gì, Phẩm Chất của một nhà văn, Viết gì, Thói Quen làm việc, Nên Loại Bỏ Những gì, Chính Trị,…) thì người biên tập cảm thấy như ông đang ghép lại, một cách hết sức vừa vặn, những mảnh nhỏ của một trò chơi ghép hình. Quyển sách có 13 chương, người dịch chỉ chọn và dịch những những câu đáng chú ý và thích hợp trong mỗi chương.
—
Nó [con sói] bị săn đuổi bởi tất cả mọi người. Ai cũng chống lại hắn và hắn cô độc như một người nghệ sĩ.
***
Cả đời tôi, tôi nhìn các từ ngữ như thể tôi mới thấy chúng lần đầu tiên…
***
.. liên quan đến việc viết lách thì sự nghiêm túc thật sự là một trong hai điều tuyệt đối cần thiết. Điều kia, rủi thay, lại là tài năng.
***
Năng khiếu cần có nhất đối với một người viết văn giỏi là một cái mày dò cứt chống sốc, được cài đặt sẵn. Đó là ra-đa của nhà văn và mọi nhà văn tài năng đều có nó.
***
MICE: Sự rèn luyện ban đầu tốt nhất cho một nhà văn là gì?
Y.C.: Một tuổi thơ bất hạnh.
***
Tôi nghĩ rằng về cơ bản bản anh viết cho hai người; chính anh để làm cho nó hoàn toàn tuyệt hảo; hoặc nếu không thì tuyệt vời. Rồi anh viết cho người nào anh yêu quý dù là cô ấy có đọc hay viết được không và dù cô ấy còn sống hay đã chết.
***
Một người phải chịu rất nhiều sự trừng phạt mới có thể viết được một cuốn sách thật sự hài hước.
***
…cuộc nội chiến là cuộc chiến tranh tốt nhất cho một nhà văn, cuộc chiến hoàn chỉnh nhất. Stendhal đã thấy một cuộc chiến và Napoleon đã dạy ông viết. Ông đã dạy tất cả mọi người lúc đó; nhưng chẳng ai khác học được cả.
***
Điều khó khăn nhất trên đời là viết câu văn thẳng thắn trung thực về con người. Trước tiên bạn phải biết về chủ đề; sau đó bạn phải biết cách viết. Cả hai đều mất cả đời để học…
***
[Ezra là]… người đã dạy cho tôi ngờ vực các tính từ cũng như sau này tôi ngờ vực một số người trong những hoàn cảnh nhất định…
***
Sau khi viết một cuôn sách tôi luôn thấy trống rỗng và vừa vui vừa buồn, như thể tôi vừa làm tình xong, và tôi biết là nó là một truyện hay mặc dù tôi sẽ không thật sự biết nó hay đến mức nào cho đến khi tôi đọc lại nó ngày hôm sau.
***
Có những cuốn sách được xuất bản rất tai hại cho việc viết lách. Nó có tệ hơn là làm tình quá nhiều. Bởi vì khi bạn làm tình quá nhiều bạn thấy một thứ ánh sáng không như một thứ ánh sáng nào khác. Một thứ ánh sáng rất rõ ràng và trống rỗng.
***
– Hãy cho tôi biết những gì thực tế, cụ thể có thể gây hại cho một nhà văn?
– Chính trị, đàn bà, rượu chè, tiền bạc, tham vọng. Và sự thiếu thốn chính trị, đàn bà, rượu chè, tiền bạc và tham vọng.
Tôi nói hết sức sâu sắc như thế.
***
Hãy nhớ đem thời tiết vào cuốn sách chết tiệt của anh-thời tiết quan trọng lắm đấy nhé.
***
Sau một cuốn sách thì tôi cạn kiệt cảm xúc. Nếu bạn không cảm thấy như vậy thì bạn đã không hoàn toàn truyển tải cảm xúc của bạn đến độc giả. Dù sao đi nữa thì đó là cách của tôi.
***
MICE: Một ngày anh nên viết bao nhiêu?
Y.C.: Cách tốt nhất là nên luôn dừng lại khi bạn đang viết ngon trớn và bạn biết là chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Nếu bạn làm như thế mỗi ngày khi bạn viết tiểu thuyết thì bạn sẽ không bao giờ cảm thấy bị tắc ý. Đó là điều quý giá nhất mà tôi có thể nói cho bạn biết vì vậy hãy cố nhớ nó.
***
Mọi nghệ thuật đều được thực hiện bởi cá nhân. Cá nhân là tất cả những gì bạn có và tất cả những trường phái chỉ dùng để phân loại các thành viên của chúng như những sự thất bại.
***
Tôi nghĩ bạn nên học cách viết từ tất cả những ai đã từng viết và có gì đó dể dạy bạn.
***
Về hậu thế: Tôi chỉ nghĩ làm sao để có thể viết một cách trung thực. Hậu thế có thể tự lo cho chính nó…
—
Phan Quỳnh Trâm dịch từ Ernest Hemingway On Writing (Touchstone, 1984), do Larry W. Phillips biên tập.
—
He [the wolf] is hunted by everyone. Everyone is against him and he is on his own as an artist is.
***
All my life I’ve looked at words as though I were seeing them for the first time…
***
…real seriousness in regard to writing being one of the two absolute necessities. The other, unfortunately, is talent.
***
The most essential gift for a good writer is a built-in, shockproof, shit detector. This is the writer’s radar and all great writers have had it.
***
MICE: What is the best early training for a writer?
Y.C.: An unhappy childhood.
***
I believe that basically you writer for two people; yourself to try to make it absolutely perfect; or if not that then wonderful. Then you write for who you love whether she can read or write or not and whether she is alive or dead.
***
A man’s got to take a lot of punishment to write
a really funny book.
***
…civil war is the best war for a writer, the most complete. Stendhal had seen a war and Napoleon taught him to write. He was teaching everybody then; but no one else learned.
***
The hardest thing in the world to do is to write straight honest prose on human beings. First you have to know the subject; then you have to know how to write. Both take a lifetime to learn…
***
[Ezra was]… the man who had taught me to distrust adjectives as I would later learn to distrust certain people in certain situations…
***
After writing a story I was always empty and both sad and happy, as though I had made love, and I was sure this was a very good story although I would not know truly how good until I read it over the next day.
***
Having books published is very destructive to writing. It is even worse than making love too much. Because when you make love too much at least you get a damned clarté that is like no other light. A very clear and hollow light.
***
– Tell me first what are the things, the actual, concrete things that harm a writer?
– Politics, women, drink, money, ambition. And the lack of politics, women, drink, money and ambition. I said profoundly.
***
Remember to get the weather in your god damned book-weather is very important.
***
After a book I am emotionally exhausted. If you are not you have not transferred the emotion completely to the reader. Anyway that is the way it works with me.
***
MICE: How much should you write a day?
Y.C.: The best way is always to stop when you are going good and when you know what will happen next. If you do that every day when you are writing a novel you will never be stuck. That is the most valuable thing I can tell you so try to remember it.
***
After writing a story I was always empty and both sad and happy, as though I had made love, and I was sure this was a very good story although I would not know truly how good until I read it over the next day.
***
Having books published is very destructive to writing. It is even worse than making love too much. Because when you make love too much at least you get a damned clarté that is like no other light. A very clear and hollow light.
***
All art is only done by the individual. The individual is all you ever had and all schools only serve to classify their members as failures.
***
I think you should learn about writing from everybody who has ever written that has anything to teach you.
***
– Tell me first what are the things, the actual, concrete things that harm a writer?
– Politics, women, drink, money, ambition. And the lack of politics, women, drink, money and ambition. I said profoundly.
***
About posterity: I only think about writing truly. Posterity can take care of herself…