Chúng tôi chỉ biết có bốn người tẻ nhạt. Phần còn lại trong bạn bè, chúng tôi thấy rất thú vị. Tuy nhiên, hầu hết những bạn bè mà chúng tôi thấy thú vị lại thấy chúng tôi tẻ nhạt: người càng thú vị bao nhiêu lại càng thấy chúng tôi tẻ nhạt bấy nhiêu. Một vài người ở lưng chừng, mà với họ có một sự chú ý qua lại, chúng tôi lại thấy không tin tưởng: bất kỳ lúc nào, chúng tôi cũng cảm thấy, hoặc là họ có thể trở nên quá thú vị đối với chúng tôi, hoặc chúng tôi quá thú vị đối với họ.
—
Phan Quỳnh Trâm dịch từ “Boring Friends”, trong Lydia Davis, The Collected Stories of Lydia Davis (Picador, 2010)
—
BORING FRIENDS
We know only four boring people. The rest of our friends we find very
interesting. However, most of the friends we find interesting find us
boring: the most interesting find us the most boring. The few who are
somewhere in the middle, with whom there is reciprocal interest, we
distrust: at any moment, we feel, they may become too interesting for
us, or we too interesting for them.