Carlos Drummond de Andrade (1902 –1987) được một số nhà phê bình có uy tín xem là nhà thơ xuất sắc nhất của Brazil trong mọi thời đại. Đề tài thơ ông thường được chia thành ba nhóm chính: về đời sống thường nhật, về chính trị và về những ý niệm siêu hình, trong đó, quan trọng nhất là loại đề tài thứ ba. Có thể nói ý niệm siêu hình bàng bạc trong hầu hết các bài thơ của Carlos Drummond. Chính những ý niệm siêu hình ấy làm thơ ông trở thành sâu sắc và gây nhiều ảnh hưởng lên nhiều nhà thơ khác không chỉ ở Brazil mà còn ở các quốc gia nói tiếng Bồ Đào Nha như Brazil. Đặc biệt, một số nhà thơ thời danh của Mỹ, như Mark Strand, Lloyd Schwartz và Elizabeth Bishop, những người dịch thơ ông sang tiếng Anh, cũng thú nhận là chịu ảnh hưởng của ông.
NIỀM AN ỦI TRÊN BỜ BIỂN
Thôi nào, đừng khóc nữa…
Tuổi thơ đã mất
Tuổi trẻ đã mất
Nhưng cuộc sống vẫn còn đó
Tình yêu đầu tiên đã qua
Tình yêu thứ nhì đã qua
Tình yêu thứ ba đã qua
Những nỗi đau thì ở lại
Con đã mất đi người bạn thiết
Con đã chẳng thử rong chơi một chuyến
Con chẳng có nhà, có tàu, có đất
Nhưng con nhìn ra biển
Con chưa viết được một cuốn sách nào hoàn hảo
Con chưa đọc được những cuốn sách hay nhất
Con cũng chẳng yêu nhạc đến nơi
Nhưng con có một con chó
Vài lời nói cay nghiệt
Bằng giọng nói khẽ, làm con đau đớn
Vết thương chẳng bao giờ lành
Nhưng sự hài hước thì sao?
Không có giải pháp nào cho sự bất công
Trong bóng tối của thế giới lầm lạc
Con đã thầm thì một lời phản kháng nhút nhát
Nhưng những người khác sẽ đến.
Tóm lại, con nên
ném mình – một lần cho mãi mãi – vào biển cả
Trần truồng trên cát, trong gió.
Hãy ngủ đi, con trai.
—
Phan Quỳnh Trâm dịch từ bản dịch tiếng Anh “Consolation At The Beach” của John A Nist, trong Modern Brazilian poetry, an anthology (Bloomington:Indiana University Press, 1962)
—
CONSOLATION AT THE BEACH
Come on, don´t cry…
Childhood is lost.
Youth is lost.
But life is not lost.
The first love is over.
The second love is over.
The third love is over.
But the hurt goes on.
You have lost your best friend.
You haven´t tried any traveling.
You won no house, ship, or land.
But you look at the sea.
You haven´t written the perfect book.
You haven´t read the best books
Nor have you love music enough.
But you own a dog.
A few harsh words,
In a low voice, have hurt you,.
Never, never have they healed.
But what about humor?
There is no resolution for injustice.
In the shadow of this wrong world
You have whispered a timid protest.
But others will come.
All summed up, you should
Throw yourself — once and for all — into the waters.
You are naked on the sand, in the wind…
Sleep, my son.
2 thoughts on “Niềm An Ủi Trên Bờ Biển | Consolation At The Beach – Carlos Drummond de Andrade”