CHARLES BUKOWSKI
(1920-1994)
chả biết tôi quen ả qua thư từ hay thơ hay mấy tờ tạp chí
rồi ả gửi tôi mấy bài thơ rất khêu gợi về chuyện hiếp dâm và thèm muốn
pha chút triết lý vặt
khiến tôi thấy hơi hoang mang và thế là tôi leo lên xe và nhắm về hướng Bắc
băng qua những núi những đồi và những xa lộ
không hề chợp mắt, vừa qua cơn say xỉn, mới ly dị xong,
thất nghiệp, già nua, mệt mỏi, thường chỉ thèm được ngủ một giấc
chừng năm mười năm gì đó, cuối cùng tôi cũng tìm được một cái nhà trọ
dọc một con đường đất ở một thành phố nhỏ chan hoà ánh nắng
tôi ngồi đó hút thuốc
nghĩ, chắc mày điên rồi,
và tôi đến trễ chừng một tiếng
cho cuộc hẹn của mình, ả già bỏ mẹ,
già gần bằng tôi, lại không gợi tình mấy
rồi ả đưa cho tôi một trái táo non cứng ngắc
tôi nhai với những cái răng còn sót lại của mình
ả sắp chết vì một căn bệnh gì đó không rõ
giống như hen suyễn, rồi ả nói,
em muốn cho anh biết một bí mật, và tôi nói,
anh biết: em là trinh nữ, 35 tuổi.
thế rồi ả lấy ra một cuốn sổ tay, mười hay mười hai bài thơ:
công trình cả đời người và tôi phải đọc chúng
tôi đã cố gắng tử tế
nhưng chúng quá sức tồi.
tôi dẫn ả đến một nơi nào đó, có những trận đánh bốc;
ả ho sặc sụa trong khói thuốc
mắt cứ láo liên nhìn
tất cả mọi người
rồi nhìn mấy tay võ sĩ
hai bàn tay ả líu quíu
anh chẳng bao giờ bị kích động hả? ả hỏi.
vậy mà đêm đó, trên đồi, tôi bị kích thích dữ dội,
rồi tôi gặp ả ba bốn lần nữa
góp ý cho ả vài bài thơ
rồi ả đưa lưỡi nửa chừng vào họng tôi
nhưng khi tôi rời bỏ ả
ả vẫn còn là trinh nữ
và là một nhà thơ nữ tồi.
tôi nghĩ khi một người phụ nữ đã khép chặt hai đùi lại
đến 35 năm
thì đã quá muộn màng
cho cả tình yêu
lẫn cho thơ.
Charles Bukowski – Bản dịch của Phan Quỳnh Trâm
————
Dịch từ nguyên tác “a literary romance” trong Charles Bukowski, Burning in Water, Drowning in Flame (New York: Ecco, 2002).
a literary romance
I met her somehow through correspondence or poetry or magazines
and she began sending me very sexy poems about rape and lust,
and this being mixed in with a minor intellectualism
confused me somewhat and I got in my car and drove North
through the mountains and valleys and freeways
without sleep, coming off a drunk, just divorced,
jobless, aging, tired, wanting mostly to sleep
for five or ten years, I finally found the motel
in a small sunny town by a dirt road,
and I sat there smoking a cigarette
thinking, you must really be insane,
and then I got out an hour late
to meet my date; she was pretty damned old,
almost as old as I, not very sexy
and she gave me a very hard raw apple
which I chewed on with my remaining teeth;
she was dying of some unnamed disease
something like asthma, and she said,
I want to tell you a secret, and I said,
I know: you are a virgin, 35 years old.
and she got out a notebook, ten or twelve poems:
a life’s work and I had to read them
and I tried to be kind
but they were very bad.
and I took her somewhere, the boxing matches,
and she coughed in the smoke
and kept looking around and around
at all the people
and then at the fighters
clenching her hands.
you never get excited, do you? she asked.
but I got pretty excited in the hills that night,
and met her three or four more times
helped her with some of her poems
and she rammed her tongue halfway down my throat
but when I left her
she was still a virgin
and a very bad poetess.
I think that when a woman has kept her legs closed
for 35 years
it’s too late
either for love
or for
poetry
Charles Bukowski, Burning in Water, Drowning in Flame – Paperback (New York: Ecco, 2002).