Ngô Thừa Ân (Wu Ch’eng-en), (c.1505 – c.1580), là nhà văn, nhà thơ ở thời Minh, Trung Quốc, Ông được biết đền nhiều nhất với bộ Tây Du Ký.
BẢN ÁN
Đêm hôm ấy, vào giờ Tý, hoàng đế nằm mơ thấy mình đang rời khỏi cung điện và đi bộ quanh một khu vườn, dưới những tán cây đang trổ bông, Có cái gì đó quỳ dưới chân ông và van xin được bảo vệ. Vị hoàng đế đồng ý; kẻ nài nỉ tiết lộ nó là một con rồng và nội trong ngày hôm sau, trước khi đêm xuống, Nguỵ Trưng, vị tướng của hoàng đế, sẽ chặt đầu nó. Trong giấc mơ, vị hoàng đế hứa là sẽ bảo vệ nó.
Khi tỉnh dậy, hoàng đế cho gọi Nguỵ Trưng. Thuộc hạ nói ông ta không có trong cung điện; hoàng đế ra lệnh đi tìm ông và khiến cho ông bận rộn nguyên cả ngày để ông không thể giết được con rồng, và đến khuya, ngài đề nghị ông chơi cờ. Chơi một lúc lâu, Nguỵ Trưng mệt mỏi và ngủ thiếp đi.
Bỗng nghe một tiếng gầm rung chuyển trời đất. Một lúc sau có hai thuyền trưởng mang vào một cái đầu khổng lồ vấy đầy máu. Họ ném nó xuống chân hoàng đế và la lên:
– Nó rơi từ trên trời xuống.
Nguỵ Trưng, vừa tỉnh dậy, nhìn nó với vẻ bối rối và quan sát:
– Lạ quá, tôi cũng vừa mới nằm mơ thấy giết một con rồng như thế.
====
Phan Quỳnh Trâm dịch từ tiếng Tây Ban Nha, trong Cuentos Breves Y Extraordinarios, do Jorge Luis Borges và Adolfo Bioy Casares biên tập, Losada xuất bản, Buenos Aires, 1989 (1957)
====
LA SENTENCIA
Aquella noche, en la hora de la rata, el emperador soñó que había salido de su palacio y que en la oscuridad caminaba por el jardín, bajo los árboles en flor. Algo se arrodilló a sus pies y le pidió amparo. El emperador accedió; el suplicante dijo que era un dragón y que los astros le habían revelado que al día siguiente, antes de la caída de la noche, Wei Cheng, ministro del emperador, le cortaría la cabeza. En el sueño, el emperador juró protegerlo.
Al despertarse, el emperador preguntó por Wei Cheng. Le dijeron que no estaba en el palacio; el emperador lo mandó buscar y lo tuvo atareado el día entero, para que no matara al dragón, y hacia el atardecer le propuso que jugaran al ajedrez. La partida era larga, el ministro estaba cansado y se quedó dormido.
Un estruendo conmovió la tierra. Poco después irrumpieron dos capitanes, que traían una inmensa cabeza de dragón empapada en sangre. La arrojaron a los pies del emperador y gritaron:
-¡Cayó del cielo!
Wei Cheng, que había despertado, la miró con perplejidad y observó:
-Qué raro, yo soñé que mataba a un dragón así.