B: anh, em định làm một bài thơ bắt đầu như thế này: “Tôi nhớ những nỗi buồn hồi mười lăm mười sáu tuổi…” Anh thấy sao?
K: cũ quá.
B: anh chưa biết phần sau mà.
K: nhưng dù sao thì cũng không nên bắt đầu bằng một câu thơ cũ như vậy.
B: nhưng bảo đảm sẽ còn nhiều biến chuyển bất ngờ.
K: bất ngờ sao?
B: có câu đó, nhưng không phải là câu đầu.
K: em đọc cho anh nghe thử đi.
B: để em sửa lại đã. À, em đưa nguyên con phần chat này vào bài thơ, được không?
K: được chứ. Ý đó hay lắm.
B: còn phải nói 🙂
—-
Phan Quỳnh Trâm