
1.‘Ông nên đến nhà chơi, bởi vì có thể chúng ta sẽ chết trước khi gặp lại nhau lần nữa.’
‘Nhưng nếu cách gì chúng ta cũng sẽ phải chết, chúng ta gặp lại nhau… để làm cái quái gì nhỉ?’
2. Novalis nói: “Việc làm cho thế giới tương thích với ý chí của chúng ta là tuỳ thuộc vào chúng ta”. Điều này hoàn toàn trái ngược với tất cả những gì chúng ta có thể nghĩ và cảm thấy ở cuối cuộc đời, và với lý do thích đáng hơn nữa, ở tận cùng lịch sử.
3. Khi chúng ta không đau khổ, chúng ta sống trong sự dối trá. Nhưng khi chúng ta bắt đầu đau khổ, chúng ta bước vào sự thật chỉ để hối tiếc sự dối trá đó.
4. Cái chết là điều chắc chắn nhất mà cuộc đời đã tạo ra, cho đến lúc này.
5. Chỉ có sự nhận thức về tính không cho phép chúng ta chiến thắng sự chết. Bởi vì nếu tất cả mọi thứ đều thiếu thực tế, thì tại sao cái chết sẽ phải có nó?
====
Phan Quỳnh Trâm chọn và dịch từ bản dịch tiếng Tây Ban Nha của Amelia Gamoneda trong E.M. Cioran, Desgarradura, Tuesquets Editores, 2004
====
1. “Debería usted venir a casa, pues podría ser que muriéramos sin volver a vernos”. “Ya que de todas formas tenemos que morir, volver a vernos… ¿para que?
2. Novalis: “De nosotros depende que el mundo sea conforme a nuestra voluntad”. Eso es exactamente lo contrario de todo cuanto podemos pensar y sentir al cabo de una vida, con mayor razón, al cabo de la historia.
3. Mientras no sufrimos, vivimos en la falsedad. Pero cuando empezamos a sufrir, solo entramos en la verdad para echar de menos lo falso.
4. Hasta ahora, la muerte es lo más sólido que la vida ha inventado.
5. Prácticamente sólo la percepción del vácio permite triunfar sobre la muerte. Pues si todo carece realidad, por que tendría ella que tenerla?